*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Aubrey.
Nghe thấy giọng nói ấy, Dư Thanh Trạch và Thường Hạo vô cùng sửng sốt.
Thường Nhạc chạy tới, trong nháy mắt, lúc cánh tay của tên cầm đầu sắp nắm lấy cổ áo của Thường Hạo, cây dù trong tay y bị quăng ra ngoài, trúng ngay cánh tay của gã. Thừa dịp gã né tránh cây dù của y, y lập tức nhào tới, đẩy gã qua một bên.
Sức lực của y vốn rất lớn, còn đang nóng nảy, nên chỉ đẩy một cái đã đẩy đối phương văng thật xa. Tên kia không kịp phòng bị, bị đẩy té dập mông xuống đất, còn vì cú ngã này mà sửng sốt một hồi.
Thường Nhạc vội kéo Thường Hạo đứng lên, kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới, y sốt ruột khoa tay một hồi, hỏi nhóc có bị đau ở đâu không.
Thường Hạo vẫn còn đang chìm trong sự khiếp sợ khi lúc nãy nghe giọng của ca ca, bây giờ, nhóc thấy Thường Nhạc liên tục khoa tay với mình, khiến cho nhóc tưởng có phải vừa rồi mình gặp ảo giác hay không? Không phải lúc nãy ca của nhóc vừa kêu tên của nhóc sao? Vậy sao lúc này lại...
Một hồi lâu, nhóc mới phản ứng lại bọn họ đang ở trong tình trạng nguy cấp, nhóc nhanh chóng nói: "Ca, ta không sao, chỉ hoảng sợ một chút thôi."
Thường Nhạc nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó ôm chặt nhóc.
Bên kia, Dư Thanh Trạch cũng chỉ sửng sốt một chút rồi tiếp tục đánh, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534127/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.