Editor: Aubrey.
Hợp tác hùn vốn?
Trưởng thôn sửng sốt, hỏi: "Ngươi muốn hùn vốn với ta? Để làm gì?" Không phải đã bán bản vẽ cho ông rồi sao?
Dư Thanh Trạch cười tủm tỉm đáp: "Ta vẫn còn một bản vẽ khác, muốn hợp tác với ngài..."
"Chờ một chút!" Dư Thanh Trạch chưa nói xong, Thường gia gia đã đột ngột cắt ngang lời của hắn.
Bọn họ quay đầu tò mò nhìn Thường gia gia.
Ai dè, Thường gia gia chỉ cười ha hả nói: "Các ngươi cứ bàn tiếp đi. Tiểu Nhạc! Tiểu Hạo! Chúng ta đi xuống bếp." Ông nói xong, dẫn đầu đi xuống nhà bếp.
Thường Nhạc và Thường Hạo không hỏi gia gia nguyên nhân, tuy bọn họ cũng tò mò bản vẽ và sinh ý của Dư Thanh Trạch là như thế nào, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo gia gia xuống bếp. Thường Hạo đi được vài bước, nhanh chóng chạy cộc cộc về phòng, vừa ôn lại chữ 'Thường', sau đó học tiếp cách viết chữ 'Hạo'.
Nhìn hành động của Thường gia gia, Dư Thanh Trạch và trưởng thôn đều hiểu, Thường gia gia muốn cho bọn họ có không gian để bàn bạc, cũng tránh bị hiềm nghi.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trưởng thôn nói: "Tiểu huynh đệ, hay là chúng ta qua nhà ta bàn đi? Nhà ta có phòng riêng để tiếp khách, sẵn tiện, ta cũng có thể đưa tiền bản vẽ của giường lúa cho ngươi."
Dư Thanh Trạch gật đầu: "Được."
Hai người đi xuống bếp nói với ông cháu bọn họ một tiếng, Thường gia gia nói bọn họ cứ tiếp tục bàn, không sao đâu, nhưng trưởng thôn lại nói ông cũng muốn để nhi tử của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534114/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.