Hơn nữa, Lâm Thiên Sinh để Lục tiểu tiên bên cạnh cô, không phải chỉ để đối phó với lũ kiến hạ giới.
Mà là có một người khác.
Thần sắc Tô Nhiên nhìn có chút cô đơn, nói: "Trước kia anh nói em rất lợi hại, nhưng em không cảm nhận được một chút xíu nào."
"Em không muốn trở thành gánh nặng cho anh, nếu không anh sẽ rời đi!"
Lâm Thiên Sinh khẽ thở dài, sau đó nói: "Vậy thì được rồi."
Nói xong hắn giơ tay lên, trước mặt xuất hiện một vết nứt không thời gian cao hai mét.
'Tô Nhiên chưa bao giờ nhìn thấy loại thủ đoạn này, sửng sốt ngay tại chỗ.
Nhớ lại, lúc đó Lâm Thiên Sinh đúng là đã nói với cô như vậy.
Nói rằng hắn có khả năng xé nát không gian và cũng có thần thông tái tạo bằng máu.
Lúc đó cô không tin, cho rằng Lâm Thiên Sinh hơi điên. Bây giờ xem ra Tô Nhiên mới thật sự là một tên hề!
Lâm Thiên Sinh đứng lên nói với cô: "Đây là một không gian anh từng tạo ra, thuộc về một thế giới nhỏ."
"Nếu như em thật sự muốn dấn thân vào con đường tu tiên, vậy thì đi vào đi."
Nói xong, hắn bước vào trước. Tô Nhiên định thần lại, nhanh chóng đi theo.
Xuyên qua khe nứt không gian, Tô Nhiên và Lâm Thiên Sinh đi tới một vườn đào tựa như tiên cảnh!
Trong đó tràn ngập tiên khí, có núi, có sông, có rừng và thậm chí có rất nhiều tinh quái.
Và ở trung tâm còn có một tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3647500/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.