Những người có sức mạnh kinh khủng như anh thường không thể chịu được dù chỉ một hạt cát bay vào mắt.
Lâm Thiên Sinh không để bụng nói: “Em không cần phải suy nghĩ nhiều, bất kể như thế nào, bọn họ cũng là cha mẹ vợ trên danh nghĩa của anh.”
“Đối với việc em nói em thành lập một tập đoàn khác, những chuyện này em không cần phải nói với anh, bởi vì anh cũng không hiểu về kinh doanh.”
Thấy Lâm Thiên Sinh không để vấn đề lúc trước vào lòng, trong lòng Tô Nhiên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Sau đó nói: “Em muốn dùng danh nghĩa của anh, mở Tập đoàn Lâm thị bên nhà anh.”
“Kế hoạch sơ bộ của em, số vốn đăng ký là 50 tỷ.”
Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Thiên Sinh hơi ngạc nhiên: “Lập tập đoàn bên nhà anh?”
Hơn nữa vốn đăng ký là 50 tỷ? Tô Nhiên nghiêm túc gật đầu, không giống như đang nói đùa: “Anh không chỉ là con rể của nhà họ Tô, chồng của Tô Nhiên em mà còn là ân nhân lớn của nhà họ Tô.”
“Chúng ta cứ quyết như thế đi. Đến lúc đó chúng ta sẽ dành thời gian qua chỗ anh xem xét.”
“Em cũng muốn đi tế bái cha mẹ.”
Nghe Tô Nhiên nói như vậy, Lâm Thiên Sinh sững sờ một lát. Lúc này, anh chợt nhớ đến cha mẹ nuôi của mình ở thế giới này. Đã hơn mười nghìn năm rồi.
Lâm Thiên Sinh suy nghĩ hồi lâu, sau đó gật đầu nói:
“Ừm”
Thấy Lâm Thiên Sinh đồng ý, Tô Nhiên vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3404564/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.