Sau đó, Tô Nhiên nhớ lại chuyện tối qua.
Cô vội vàng kiểm tra sự thay đổi của cơ thể. Kết quả phát hiện, cô không hề trở thành võ giải “Thất bại rồi ư?”
“Lẽ nào cả đời này mình không thể bước lên con đường tu đạo được ư?”
Nghĩ đến đây, Tô Nhiên lộ vẻ vô cùng cô đơn, cực kì bi thương.
“Em tỉnh dậy rồi à?”
“Không sao chứ?”
Đúng lúc này, Lâm Thiên Sinh lại đi vào hỏi thăm cô.
Tô Nhiên cúi đầu không nói gì, đầu tiên là gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
Sau một lúc im lặng, cô không thể chịu đựng nổi nữa,
nhào vào ngực Lâm Thiên Sinh, ôm chặt anh, nghẹn ngào khóc.
Cô vừa khóc vừa nói: “Em không muốn mất anh nhưng em cũng không thể tu tiên!”
Nghe vậy, Lâm Thiên Sinh hỏi: “Ai bảo em không thể tu tiên?”
Tô Nhiên ngừng khóc, buông Lâm Thiên Sinh ra, lau nước mắt, nói: “Sau chuyện tối qua, có phải em đã độ kiếp thất bại rồi không?”
“Em không hề thấy mình có gì thay đổi, vẫn là một người bình thường, thậm chí không phải là một võ giả...”
Lâm Thiên Sinh cạn lời.
Sau đó anh an ủi cô: “Đó là vì anh đã phong bế tu vi trong người em lại rồi.”
“Em lợi hại lắm, không việc gì phải sợ bóng sợ gió.”
Tô Nhiên nghe vậy nửa tin nửa ngờ: “Anh không lừa em chứ?”. Truyện Dị Năng
“Đây không phải lời an ủi chứ?”
Lâm Thiên Sinh đứng dậy nói: “Anh không lừa em đâu, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3404553/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.