Đôi mắt màu đỏ tươi ban đầu đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt trống rỗng vô hồn.
“Này, khí tức của người này sao lại biến mất rồi?” Tô Khả Hân đi đến trước mặt hắn ta, tò mò quan sát.
Lâm Thiên Sinh lạnh lùng nói: “Người đã chết thì còn có khí tức gì nữa?”
“Được rồi, chúng ta trở về thôi.”
Nói xong anh liền dẫn theo Tô Nhiên rời khỏi phòng đấu giá.
Thấy vậy, Tô Khả Hân cũng vội vàng đuổi theo.
Chờ đến khi Lâm Thiên Sinh đi rồi, tất cả tu sĩ có mặt ở hội trường vẫn không dám đến gần.
Bởi vì vừa rồi Lăng Phong bị Vô Ảnh đoạt xác, uy áp bộc phát trên người chính là ở cảnh giới Kim Đan kỳ! Kim Đan kỳ đối với tất cả mọi người có mặt ở đây chẳng khác nào thần thánh.
Nam Sơn Đạo Nhân căng thẳng nuốt ngụm nước bột trong cổ họng, sau đó lấy lại bình tĩnh, cầm kiếm chắn trước mặt, thận trọng đi về phía Lăng Phong vẫn không hề cử động.
Đi đến trước mặt anh ta, Nam Sơn Đạo Nhân nhẹ nhàng dùng kiếm đâm một nhát.
Kết quả, cơ thể của Lăng Phong vậy mà lại hóa thành tro bụi trong nháy mắt!
“Chết, chết rồi?” Cảnh tượng này khiến mọi người đều choáng váng tại chỗ.
Diệp Phong chạy tới nói: “Đây nhất định là do ngài Lâm làm!”
Trên mặt Nam Sơn Đạo Nhân lộ ra vẻ khó tin, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cũng không nhìn thấy cậu ta ra tay, rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3404544/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.