Nếu không có thân thể tiên nhân, đừng nói là muốn đến gần để nhìn thấy pháp tướng và hình dáng của anh, chỉ riêng sức mạnh được giải phóng từ thần khí giáo mũi đỏ cũng đã khiến Tô Nhiên không thể bình an vô sự.
Kể cả trong giấc mơ.
Và người phàm không thể vô cớ mơ thấy Tiên Vương Pháp Tướng của anh được.
Chỉ có một khả năng, Tô Nhiên có thể hấp thu linh khí tỏa ra từ trong cơ thể anh, mà Tiên Vương Pháp Tướng của anh cũng không có bài xích cô.
Như vậy thì cho dù cô không phải tiên thì cũng chẳng khác gì tiên cả.
Tô Nhiên có chút uể oải nói: "Đừng giêu cợt em, em thật sự muốn tu tiên, chỉ có như vậy, em mới có thể không làm liên lụy đến anh, mới có thể ở bên anh mãi mãi."
Lâm Thiên Sinh không nói nên lời: “Em có thể đừng nói chuyện buồn nôn như vậy không, xấu hổ quá."
Tô Nhiên chu môi: "Chúng ta là vợ chồng hợp pháp, có gì mà buồn nôn với xấu hổ chứ"
Vừa nói, bàn tay nhỏ bé của cô vừa không thành thật, đặt vào chỗ đó của Lâm Thiên Sinh.
Hành vi như vậy khiến một người chưa bao giờ chạm vào phụ nữ trong mười nghìn năm như Lâm Thiên Sinh đã đỏ mặt.
Tô Nhiên thấy Lâm Thiên Sinh không có phản kháng, sau đó càng được voi đòi tiên.
Đêm nay, Tô Nhiên đã thành công.
Sáng hôm sau, Lâm Thiên Sinh nhìn chấm đỏ trên tấm trải giường, trầm ngâm một lát.
Sau đó anh liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3404518/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.