Đêm khuya.
Lúc Tô Nhiên đang nằm trong lồng ngực của Lâm Thiên Sinh ngủ say.
Cả phòng tràn ngập linh khí vô cùng nồng đậm.
Thoạt nhìn giống như một chốn tiên cảnh!
Linh khí lấp lánh ánh sáng không ngừng tỏa ra từ trong cơ thể của Lâm Thiên Sinh rồi sau đó nhanh chóng chảy vào trong cơ thể của Tô Nhiên.
Một đêm này, Tô Nhiên mơ một giấc mơ.
Ở trong mơ, cô đang ở trong một cõi tiên cách biệt với thế giới.
Tiên khí xung quanh đang không ngừng thâm nhập vào trong cơ thể của cô, khiến cho cô cảm nhận được sự thoải mái chưa từng có.
Cô khép hai mắt lại, dang rộng hai tay, cảm nhận nguồn linh khí vô cùng chân thật này.
Mà cô không biết rằng lúc này ở hiện thực, cơ thể đang nằm trong lồng ngực của Lâm Thiên Sinh của cô đang tuôn chảy ra các loại tạp chất.
Tạp chất đi ra theo lớp mồ hôi được tiết ra từ lỗ chân lông của cô làm ướt cả người của Lâm Thiên Sinh, cũng làm ướt hết cả tấm ga trải giường.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Khi Tô Nhiên vẫn chưa mở mắt ra thì đột nhiên không cảm nhận được sự tồn tại của Lâm Thiên Sinh nữa.
Sau đó cô mở choàng mắt ra.
Đúng thật là Lâm Thiên Sinh đã đi rồi.
"A! Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra đây?"
"Mắc ói quá!"
Tô Nhiên bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hương vô cùng khó chịu, sau đó phát hiện ra áo ngủ của mình và tấm ga trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3404486/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.