“Diệp Đình sao?”
“Có chút bản lĩnh, vậy mà lại có thể giải trừ sát khí của vị đại nhân đó, không hổ là gia tộc lớn trăm năm ở Giang Nam.”
Lăng Phong ngồi ngay ngắn trên ghế, lẩm bẩm một mình.
“Lăng Phong!”
Một giọng nói khàn khàn chói tai đột nhiên vang lên, ngay sau đó không gian trước mặt chợt dao động.
Ngay lập tức, lại có một tiếng ù ù, một bóng người được bao phủ bởi một luồng khói đen từ trong không khí xuất hiện!
Người đó có đôi mắt đỏ ngầu cực kỳ tà ác.
Hắn ta vừa xuất hiện, vậy mà lại có thể khiến nhiệt độ trong phòng giảm xuống.
Thấy vậy, Lăng Phong cả kinh, lập tức đứng bật dậy khỏi ghế, bước nhanh đến nghênh đón bóng đen.
Anh ta quỳ một gối xuống nói: “Kính chào đại nhân Vô Ảnh!”
“Có người đã giải hết sát khí mà đại nhân đánh vào cô gái nhỏ nhà họ Diệp.”
“Vậy mà bổn tọa lại không thể thăm dò được sự tồn tại của người đó, tu vi của người đó chắc chắn không thua kém bổn tọa, mấy ngày nữa là đến hội giao lưu thương mại của thành phố Giang Nam các người.”
“Để tránh mọi việc xảy ra biến cố, cần tạm ngừng kế hoạch, trước khi bổn tọa thăm dò ra người đó, cậu nhớ cho kỹ đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Giọng nói của bóng đen vừa khàn khàn vừa tà ác, khiến người khác không thể phân biệt được là nam hay nữ.
Nghe thấy mệnh lệnh này, Lăng Phong chợt biến sắc, trả lời: “Vâng, thưa đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3404482/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.