Edit: Jia Thục viện
Beta: Huệ Hoàng hậu
Tuy tính tình Kỵ Sơn thần y có chút cổ quái, nhưng nếu ngươi tìm đúng phương pháp thì ông ấy cũng dễ dỗ dành thôi. Hà Nguyệt vừa cung kính vừa nghiêm túc nói ra những lời này, sau đó cười cười nhìn Kỵ Sơn thần y trong chốc lát, Kỵ Sơn thần y thật đúng là liền... Nguôi giận.
Ông ấy rời đi mà không hề náo loạn, bình bình ổn ổn, chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi nghênh ngang đi ra ngoài sắc thuốc.
Tuy rằng khuôn mặt vẫn lạnh tanh, nhưng người rốt cuộc cũng ở lại, Tịch Lan Vi thở phào một hơi, hướng tới Hà Nguyệt Trưởng Công chúa mà gật đầu thật sâu một cái, ý tứ là: Đa tạ.
"Ta đi ra ngoài nhìn xem." Hà Nguyệt động khẩu hình, chỉ chỉ bên ngoài, rồi đi theo ra ngoài.
Đối với việc này Sở Tuyên vẫn còn nghiến răng nghiến lợi trong chốc lát, sau đó nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tiểu Sương. Người này vẫn còn sững sờ, tay bắt lấy hắn. Sở Tuyên hơi quẫn bách, ho nhẹ một tiếng liền bị buông ra, sau đó nhảy cửa sổ, biến mất không thấy.
"Biểu ca cũng thật là..." Mị Điềm đến gần giường nàng, có chút oán giận nói: "Tìm một người như vậy tới giúp ngươi an thai, hắn lo lắng chúng ta còn chưa đủ bận rộn hay sao."
"Suỵt —" Tịch Lan Vi vội vàng ngăn lại lời nàng ấy nói. Công phu Sở Tuyên cao như vậy, còn vị Kỵ Sơn thần y này tuy rằng trên đùi có bệnh cũ, nhưng ai biết ông ấy có phải cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134209/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.