Edit: Phương Quý tần
Beta: Mai Thái phi
Chuyện lập Hậu cứ thế dây dưa đến mấy ngày.
Sở dĩ nói "dây dưa", là bởi vì kể từ ngày ấy trở đi, trong triều không còn người nào dám đứng ra phản đối nữa, nhưng rõ ràng không ai muốn để Hoàng đế lập Tịch Lan Vi làm Hậu, vậy nên các triều thần đều rất ăn ý không đề cập đến chuyện này nữa. Nên bàn chuyện khác liền bàn chuyện khác, chỉ cần Hoàng đế không nhắc đến, bọn họ liền coi như chưa từng tồn tại chuyện lập Hậu này.
Còn ở hậu cung, ngẫu nhiên cũng có mấy chuyện làm Tịch Lan Vi không vui vẻ gì.
Ví dụ như những lúc Hoàng đế đang lâm triều, nàng cho An Ngọc ăn điểm tâm, là thời điểm mẫu tử các nàng vô cùng vui vẻ, lại có người "Không biết điều" tới quấy rầy.
Người kia không thể tiến vào điện, bị cung nhân ngự tiền chắn ở bên ngoài. Chuyện này làm nàng ta có chút không vui, ngay cả tiếng tranh luận bên ngoài cũng không thèm đè thấp.
"Ta chẳng làm chuyện gì quấy nhiễu đến bệ hạ, lúc bệ hạ không ở bên trong mới đến. Ta cũng chỉ muốn đưa điểm tâm vào thôi, đây là món điểm tâm bệ hạ rất thích."
Tịch Lan Vi nghiêng tai lắng nghe, chỉ cảm thấy âm thanh bén nhọn này thực sự làm người khác sinh chán ghét. Hơi dừng lại, thanh âm kia lại tiếp tục vang lên: "Mà cho dù bệ hạ không thích, dù sao đây cũng là chuyện nên làm mà ai cũng biết, chẳng ai trách lên đầu các ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134202/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.