Edit: Du Phi
Beta: Huệ Hoàng hậu
Thời điểm Tịch Lan Vi nói việc này với Hoắc Kỳ, Hoắc Kỳ trầm mặc hồi lâu, cho đến khi nàng nói rõ ràng tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối, hắn mới khẽ gật đầu: "Đã tra được một chút."
- Đã sớm phát hiện chuyện này thì không biết lời nói của Trương thị còn bao nhiêu tác dụng. Nghĩ tới tâm tư của Trương thị, nhất thời Tịch Lan Vi cảm thán thay nàng ta, ngẩn ra trong chốc lát, lại hỏi hắn: "Bệ hạ... Tính làm sao?"
"Trẫm biết bọn họ còn sát thủ khác, nhưng vẫn không biết cụ thể bọn họ đã an bài những gì rồi." Hoắc Kỳ dừng lại chút: "Nếu Trương thị nói trên đường đi tránh nóng hay là lúc săn bắt thì chỉ cần để ý chút là được."
Như thế thì lời nói của Trương thị vẫn có chút hữu dụng. Tịch Lan Vi nhấp môi cười, châm chước lời nói: "Vậy... Thần thiếp muốn... Bệ hạ có thể hay không..."
Ban đầu tính nói tha cho Trương thị một mạng, nhưng lại không thể nói. Tuy nàng thấy Trương thị đáng thương, nhưng bên kia vẫn còn có Bạch thị một lòng một dạ muốn mạng Trương thị. Nếu nàng bội ước thì không biết Bạch thị còn muốn nháo ra chuyện gì nữa.
Suy nghĩ một lúc thì Tịch Lan Vi đã nghĩ ra biện pháp khác, nàng cười nhạt, nói tiếp: "Dù sao cũng đã phế làm thứ dân... Bệ hạ thả nàng ta tới chỗ hẻo lánh là được."
Đã có thể giữ lại một mạng cho nàng ta, nhưng không để nàng ta ở trong cung chướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134186/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.