Edit: Mai Thái phi
Beta: Huệ Hoàng hậu
"Bệ hạ..." Cảnh Phi đi lên phía trước một bước, vừa nhìn được thần sắc của Hoàng đế, lại thích hợp mà dừng lại. Trầm ngâm một lát, Cảnh Phi khẽ cắn môi, hơi nâng mắt nói: "Bệ hạ có thể... Dời bước được không?"
Biết nàng ta cố ý không muốn nói khi Tịch Lan Vi đang ở cửa đại điện, Hoắc Kỳ suy nghĩ một chút, liền gật đầu, theo nàng ta đi ra khỏi Dực Tường cung, chờ nàng ta nói.
"Thần thiếp nghe nói, phụ thân... Làm chút việc không phải." Nàng ta nhẹ nhàng nói, lời nói có chút run rẩy, không biết là sợ hãi hay là tức giận vì hành động của phụ thân. Ngừng lại một chút, còn nói thêm: "Gút mắc trong đó, khi lâm triều... Ước chừng phụ thân không nói thẳng với bệ hạ."
Hoắc Kỳ liếc Cảnh Phi, không muốn đoán tâm tư của nàng ta, thuận miệng hỏi một câu: "Chuyện gì?"
"Phụ thân đúng là đã sai người ám sát người nọ, nhưng... Tuyệt đối không phải vì hắn ta điều tra Trương gia." Cảnh Phi ôn hòa giải thích, có một chút ý nghẹn ngào: "Là bởi vì, là bởi vì... Người nọ cùng Huệ phi phu nhân, quan hệ không giống bình thường..."
Nhận thấy Hoàng đế rùng mình, Cảnh Phi im lặng. Gió lạnh thấu xương, tiếng gió làm người nghe cũng cảm thấy rét run. Một lát sau, Hoàng đế khẽ "A" một tiếng, bình tĩnh nói: "Như thế nào là " không giống bình thường "?"
"Người nọ lén lút gặp Huệ phi phu nhân nhiều lần..." Cảnh Phi cắn môi đè ép thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134148/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.