Edit: Du Phi
Beta: Huệ Hoàng Hậu
"Ngài... Khi nào thì ngài biết?" Thu Bạch hỏi một câu như vậy, xem như cam chịu những chuyện đó.
"Từ lúc chuyện thuốc bột bắt đầu." Nàng nhàn nhạt nói: "Người ta nhắc nhở có người hạ độc ta, nhiều ngày trôi qua, không chỉ có ta mất mạng, người bên cạnh ta cho dù thay phiên hầu hạ cũng sẽ chịu chút tổn thương. Ta hồi tưởng lại... người gần ta nhất có ba người. Tiểu Sương với Thanh Hoà có mấy ngày đều đặc biệt mệt mỏi chút, duy nhất chỉ có ngươi là không có việc gì." Nàng cười gượng một tiếng, nhớ lại rồi lắc lắc đầu: "Thuốc kia không thể có lý do nào mà vô dụng với ngươi, nghĩ đến... Do ngươi có thuốc giải, hoặc là dùng biện pháp khác tránh đi."
Thu Bạch ngẩn ra, hồi tưởng lại chuyện đó thực sự đã xảy ra lâu rồi, có chút kinh ngạc: "Vậy mà ngài... còn an bài ta đi "phát hiện " cái thuốc bột kia?"
Ngày ấy là Tịch Lan Vi nói nhỏ cho nàng biết người khác hạ độc từ chỗ nào, làm nàng đi đến cửa đại điện giả bộ nhìn, rồi hô lên để sự tình hợp lý truyền ra ngoài.
"Đó không phải giúp ngươi tranh thủ chút tín nhiệm với bên kia sao?" Nàng cười khẽ, vô cùng bình tĩnh nói: "Bằng không thì bên kia cảm thấy ngươi ở bên ta mà phân lượng không đủ, rồi lại xếp vào người khác, bổn cung lại lo lắng cố sức mà đi tìm người đó, làm không tốt mắc công sẽ thêm cái kỳ độc gì khác nữa."
Còn không bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134145/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.