Edit: Hy Thái Phi
Beta: Huệ Hoàng Hậu
Cho dù Hoắc Trinh trở thành tù nhân thì hắn cũng không chật vật như trong tưởng tượng của Tịch Lan Vi.
Trong ngục mặc dù tối tăm nhưng cũng coi như còn sạch sẽ, một cái giường, một cái bàn, một cái ghế nhỏ để ngồi, nhìn qua khá trống rỗng.
Lúc Tịch Lan Vi đến thì Hoắc Trinh đang ngồi ở trước bàn cân nhắc điều gì đó, hắn nghe được tiếng mở cửa thì ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đến là ai thì hơi kinh ngạc một chút, hắn đánh giá nàng một lúc lâu mới nói: "Tại sao lại là ngươi?"
Nàng không lên tiếng, cười cười, quay đầu lại phân phó cai ngục lui ra xa một chút. Tịch Lan Vi đi thẳng vào, trên mặt nàng không có biểu tình gì ngồi xuống trước bàn, rồi đặt bầu rượu lên trên bàn.
"Rượu độc?" Hắn liếc nhìn một cái, mày nhíu lại. Tịch Lan Vi vẫn chưa lên tiếng, nàng nhìn mấy cái ly sứ đặt ở trên bàn, nhấc tay cầm lấy hai cái.
Ý là hai người cùng uống, không phải rượu độc.
Hoắc Trinh giống như nhẹ nhàng thở phào một cái, sau đó lần thứ hai nhìn về phía Tịch Lan Vi, giọng nói cực kỳ khó hiểu: "Tại sao ngươi lại đến..." Ánh mắt của Hoắc Trinh dừng lại trên người Tịch Lan Vi, hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Dù sao cũng không phải vì tình cảm cũ của hôn ước trước đây..."
"Tất nhiên không phải." Nàng trả lời dứt khoát, nhẹ giọng cười: "Ta và điện hạ từ lâu đã không có tình cảm gì."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134105/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.