Edit: Hy Thái phi
Beta: Huệ Hoàng Hậu
Muốn đạt được mục đích kinh sợ hậu cung không phải chỉ nói mấy câu là thành công. Cho dù những lời Hoàng đế nói rất tàn nhẫn, nhưng chỉ nói xong mà không có thêm hành động gì khác thì luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì.
Mặc dù Tịch Lan Vi nói là không nóng lòng điều tra rõ chủ mưu là ai, nhưng nàng vẫn mang theo người đi một chuyến đến lãnh cung. Đoàn người khí thế hùng hổ, những cung nhân hầu hạ ở lãnh cung trong lòng run sợ, trừ bỏ mở miệng chào hỏi bọn họ cũng không có gan nói thêm nửa chữ.
"Bổn cung muốn gặp Liễu thị." Tịch Lan Vi cũng chỉ phân phó duy nhất một câu như vậy. Nàng đứng tại chỗ, không hề có ý định đi tiếp vào trong, các cung nhân tự nhiên hiểu ý của Tịch Lan Vi, tự động áp giải Liễu thị ra ngoài.
Tịch Lan Vi lấy tay chống má, nàng ngồi ngay ngắn bên trong kiệu, vừa ngồi yên chờ đợi vừa đếm số ở trong lòng. Lúc Tịch Lan Vi đếm đến số tám mươi hai thì nghe được có tiếng bước chân đến gần, nàng chờ thêm một lát mới mở đôi mắt to tròn ra, nàng nhìn rõ Liễu thị đã đứng yên ở khoảng cách mấy bước bên ngoài cỗ kiệu.
Liễu thị im lặng nhìn nàng, nàng ta không có mở miệng cũng không có thi lễ vấn an, trên mặt nàng ta là ngạo khí và sự khinh miệt.
"Liễu thị." Tịch Lan Vi liếc nhìn nàng ta một cái, nàng nâng tay xoa nhẹ huyệt thái dương, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134078/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.