Edit: Du Phi
Beta: Huệ Hoàng Hậu
Tịch Lan Vi bình tĩnh, cũng không nói gì nhiều nhưng lòng nàng lại thắt chặt. Giản Tiểu Sương không giống với những cung nhân khác, với nàng mà nói thì tình cảm dành cho Tiểu Sương cũng không giống với người khác. Đó là tình cảm từ một đời trước đến duyên của đời này, cho dù không sâu nhưng nàng luôn gìn giữ.
Ngay cả lúc nàng bị nghi ngờ thì Giản Tiểu Sương vẫn không quan tâm nói một câu "Vương phi tỷ tỷ không phải là người như vậy."
Nhắc tới Cung Chính Tư thì trong lòng phi tần hay cung nhân đều sợ hãi. Mà nàng ấy ở trong đó một đêm không biết có bình an hay không nữa.
Nhưng ít nhất có thể tin tưởng đó là người còn sống. Mặc kệ vì cái gì mà Hân Chiêu Dung đụng đến nàng ấy hay cũng chưa giết người diệt khẩu. Bằng không cũng không cần sáng sớm nàng ta đi một chuyến qua như vậy.
...
Sau nửa khắc Tịch Lan Vi tới Cung Chính Tư. Có lẽ là sợ danh hào sủng phi này của nàng hay là trong lòng biết rõ ý đồ nàng đến đây nên không khỏi chột dạ. Mọi người trong Cung Chính Tư thấy nàng đều vô cùng cung kính. Nào là chào hỏi, vấn an, lui ra một bên nhường đường cung thỉnh nàng.
Nàng cứ đi vào như vậy, đi qua tiền viện sáng ngời và cung thất không có gì đặc thù ngoài đồ vật xử lý hằng ngày. Nhưng khi đến chỗ tiếp theo thì đột nhiên hơn âm u rất nhiều.
"Tiệp dư nương tử vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134056/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.