Edit: Du Phi
Beta: Huệ Hoàng Hậu
"Địch ý của ngươi đối với ta quá kỳ quái." Tịch Lan Vi cười nhìn nàng ta, lời nói thong thả: "Từ ngày đầu tiên ngươi tiến cung đã không xem ta vừa mắt. Nếu tính ngươi là người Ngô gia đưa vào để tranh sủng, mà ta là sủng phi thì địch ý kia cũng quá mức lộ liễu. Hoặc là... ngươi hận ta đến như vậy thì ít nhất hận ý đó cũng nên giống với Cảnh phi."
Nàng dừng lời nói muốn nhìn Hạ Nguyệt phủ nhận, rồi nàng lại giật mình, thần sắc phức tạp nói không nên lời. Nghĩ lại thì nàng muốn nói hết những chuyện mình biết nhưng thật sự lại quá dài... Cho nên bản thân nàng sẽ mệt nhọc, bị thương giọng nói của chính mình thật không đáng.
Nàng nghiêng nghiêng đầu, Thanh Hoà hiểu ý tiến lên, nàng ấy nhìn không chớp mắt mà thay nàng nói chuyện: "Còn làm sao ta biết được ngươi là nữ tử thanh lâu mà ngươi cũng không truy vấn... Chỉ là con nhà lành sẽ không hành sự giống như ngươi, một hai câu cũng không nói rõ được."
Nàng khẽ cười, tay cầm cây trâm bạc lên thưởng thức. Ở trên cây trâm bạc dính chút sợi bông, tám phần là do mới vừa rồi ngẫu nhiên tiếp xúc với người khác nên mới lưu lại: "Cũng là Ngô gia quá ngu xuẩn, ta nhìn đã thấy chỗ không thích hợp nhưng bọn họ lại không hề phát hiện ra."
Tịch Lan Vi nhấc đôi mắt đẹp lên: "Lần tranh sủng ở Hàm Thuý Các lúc Tết Nguyên Tiêu, ngươi đã không nói với Ngô thị có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3134015/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.