Edit: Huệ Hoàng Hậu 
Beta: Hy Thái Phi 
Hoắc Kỳ không nghĩ tới, lần đầu tiên nghe được Tịch Lan Vi mở miệng nói chuyện lại sẽ là tình trạng như vậy. Nhìn thấy nàng sau khi được hắn dỗ dành an tĩnh lại vẫn thấp giọng ô ô khóc hồi lâu, Hoắc Kỳ cảm thấy trong lòng càng thêm trầm xuống, vẫn luôn trầm xuống thẳng đến rét run. 
Ngự y chạy vội tới cũng không dám trì hoãn, vội vàng tiến lên hỏi ý, bắt mạch, chủ yếu là Thu Bạch, Thanh Hòa trả lời. Tịch Lan Vi suy yếu đến mức chỉ có thể ngẫu nhiên gật đầu, lắc đầu mà thôi. 
Vài vị ngự y đều là chau mày, tinh tế khám nửa ngày, lại thấp giọng nghị luận hồi lâu. Hoắc Kỳ nhìn bọn họ không được mà lắc đầu, tâm cũng càng thêm lo lắng. 
"Như thế nào?" Nhịn không được mà lên tiếng hỏi, liền thấy vài vị ngự y ngẩn ra, cuối cùng lại nói nhỏ vài câu, xoay người vái chào, bẩm một cách trầm trọng: "Bệ hạ, bệnh này của Uyển hoa nương tử vốn là khó chữa, chúng thần vẫn luôn lần mò... Hiện giờ như vậy, chúng thần cũng khó biết nguyên do, chỉ biết tiếp tục làm hết sức." 
Lời nói mơ hồ, tuy không coi là ngoài dự đoán, vẫn là khiến trong lòng Hoắc Kỳ quýnh lên: "Nghiêm trọng vậy sao? Có ảnh hưởng tới việc nói chuyện sau này hay không?" 
Các ngự y nhìn nhau, vẫn là người mới vừa rồi bẩm chuyện gật đầu, căng da đầu nói: "Thần không biết." 
Vốn dĩ đây là lần đầu chữa chứng bệnh không phát ra âm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3133995/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.