Hoàng Nguyệt Ánh buồn bực cầm ống hút chọc chọc ly nước , thỉnh thoảng trừng mắt nhìn ba người ngồi trước mặt , nhất là người đàn ông có mái tóc đỏ rực .
Lôi Vũ Thiên tên này ... thật đúng là hết thuốc chữa !!!
Từ nãy tới giờ hắn cứ nhìn cô rồi lại cười cười híp cả mắt . Mà hắn cười trông gian lắm cơ ! Người khác nhìn thì thấy đẹp chứ riêng cô thì thật muốn chọi một chiếc dép vào cái bản mặt yêu nghiệt đáng ghét đó thôi !
Cô lắc đầu trong sự bất lực .
Buổi đi chơi của cô giờ đã tan thành mây khói rồi !
Tất cả đều là tại vì ... hừ hừ !
Cô quắc mắt lên nhìn Lôi Vũ Thiên , răng nghiến lại .
Giờ cô mới nhận ra một điều : Trái Đất này thì ra là hình tròn (?) , nếu không thì vì cớ gì cứ đụng độ hết lần này tới lần khác ? Cứ như thể chỉ cần cô vừa bước chân ra khỏi nhà là các nam chủ sẽ lấy các loại phương thức kì diệu nào đó " tình cờ " mà gặp được cô vậy .
Nếu đúng là thế thật vậy thì mọi chuyện càng phiền phức !
Trong lúc cô còn đang " xoắn não " hết cả lên thì bên tai bỗng vang lên một giọng nói trêu cợt :
_ Nếu em còn chọc nữa thì không chừng cái ly sẽ lủng ra thật đấy ~
Hoàng Nguyệt Ánh nghe vậy giật mình theo bản năng nhìn xuống cái ly nước trong tay thì chẳng mấy chốc đen mặt lại .
Đùa cô à ? Thứ mà cô đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-tranh-xa-ta-ra-di-de-ta-yen/1031438/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.