_ Chào buổi sáng , Tiểu Ánh ! Tớ đến thăm cậu đây .
Cô thấy cậu không trả lời câu hỏi của mình thì càng tức giận hơn . Hít sâu 1 hơi , cô cố gắng ép mình bình tĩnh lại rồi nhìn thẳng người trước mặt , lạnh lùng nói :
_ Trả lời câu hỏi của tôi trước ! Tại sao cậu lại ở đây được ?
Lâm Bảo Khánh thấy cô thật sự nổi giận thì cũng rất thức thời ngừng cười , cậu nhìn cô 1 cái rồi thở dài , ngập ngừng nói :
_ Tiểu Ánh à , tớ nói thật cậu đừng giận nhé ! Thực ra tớ ... tớ đã tự ý đi điều tra về cậu ! Tớ ... tớ xin lỗi .
Cậu khó khăn thốt lên từng câu rồi lại lén lút đưa mắt quan sát cô .
Kết quả không nhìn thì thôi đi chứ vừa nhìn cậu lập tức có 1 loại xúc động muốn bỏ chạy .
Vẻ mặt của Hoàng Nguyệt Ánh bây giờ quả thật nhìn rất là doạ người , có thể hình dung ra bằng 2 từ : đen sì .
Đúng vậy ! Cô hiện tại đang rất tức giận , ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống luôn người đối diện . Điều tra cô ? Cái thằng nhãi chết tiệt này gan càng lúc càng to ra rồi đấy ! Trên đời này cô ghét nhất là bị người khác điều tra chuyện riêng tư , có cảm giác giống như bị người ta nắm giữ trong lòng bàn tay vậy , rất khó chịu !
Lâm Bảo Khánh thấy cô chỉ nhìn mình chằm chằm không nói gì thì thầm kêu không ổn .
Bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-tranh-xa-ta-ra-di-de-ta-yen/1031427/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.