Thiên Ý nằm trên giường từ từ mở mắt lim dim, nhìn trước mặt cậu là một gương mặt của một thiếu niên tuấn tú, từng đường nét sắc sảo của gương mặt rất chi tiết khiến khuôn mặt này càng thêm quyến rũ hai chóp mũi đang chạm vào nhau như muốn sắp hôn cậu tới nơi
Thiên Ý bị doạ một hơi liền tỉnh giấc, cậu tặng một cước vào bụng thiếu niên làm thiếu niên ấy phải ôm bụng than la:
" Nè mèo nhỏ, người ta lo lắng cho em như vậy mà mới tỉnh dậy là em đã tặng người ta một cước đau lắm đó"
"Lâm Dịu Hưng anh làm gì ở đây, tự nhiên đúc đầu vào mặt tôi "
" Ái chà thì ra mèo nhỏ vẫn luôn nhớ anh vậy mà làm anh tưởng mèo con quên rồi chứ"
Nhớ nhớ cái đầu nhà ngươi, biết vậy khi nãy tặng thêm mấy phát nữa cho anh chết luôn cho rồi
Thiên Ý nở một nụ cười tươi tắn nhìn Dịu Hưng:
" Hình như là anh suy diễn nhiều quá rồi đó, làm ơn về lớp của anh đi tôi không muốn mới tỉnh dậy là gặp mặt anh đâu, tôi còn chưa tính sổ với anh chuyện lúc trước"
"Huhu sao em có thể phủ hết những điều em đã làm với tôi chứ"
"Tôi đã làm gì anh đâu????"
"Em hâm doạ anh còn quyến rũ anh nữa a~~"
"Đồ điên làm ơn biến đi dùm tôi cái"
"Không được em phải chịu trách...aaa thả tao ra"
"Mày làm cái gì ở đây vậy, nhõng nhẽo à??"
"Hả Tần Duy, buông tao ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-hay-tranh-xa-toi-ra/2532591/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.