Linh Lan mặc dù mê trai thì mê thật đấy, nhưng không đến nỗi dễ dãi. Cô ngỡ ngàng, nhìn lại dòng thời gian của mình xem đã gặp tên Vu Tử Ân này bao giờ chưa nhưng không hề có kí ức nào. Cô mặc kệ ,có trai đẹp ngồi cạnh bên là được rồi, đúng là mê trai đầu thai mới hết .
- Hì! Chắc cậu nhận nhầm người rồi nay mới là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.
-'' Không nhầm đâu hihi ''
Vu Tử Ân nói rồi đưa tay lên gãi đầu, nhìn vẻ ngoài thật ngô ngê chẳng biết có giống tích cách này không hay chỉ là vẻ bề ngoài thôi.
Phía đầu bên kia cất lên một giọng nói nhỏ dường như chỉ có cậu ta mới nghe thấy được '' thấy trai là mắt cứ tớn lên'' không ai khác chính là Trương Tuấn Khang. Kể từ khi Linh Lan ngất đi và được đưa vào phòng y tế cho đến khi nói mấy lời như '' xuyên không, muốn về nhà,…'' cậu đã cảm thấy kì lạ.
Cậu không biết đâu mới là con người thật của Linh Lan, hiền lành hay độc ác.
____________
Tiết học cứ thế diễn ra nhanh chóng, thoáng cái đã đến giờ nghỉ trưa, mọi người nhanh ra xếp hàng để lấy khay cơm của mình. Ai nấy đều hưởng thụ thời gian ít ỏi này để cảm nhận niềm vui của tạo hoá ban cho. Chỉ một chút nữa thôi lại vào theo quỹ đạo của nó.
Riêng một mình Linh Lan, ăn cơm thôi cũng không ngon. Luôn phải tìm cách , dựng chuyện lên sao cho hợp tình hợp lý. Đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856854/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.