Phía trong phòng chỉ nghe thấy tiếng khóc của Y Y. Cô ngồi gục xuống đất mà cúi gằm mặt xuống. '' Thật sự hết hi vọng rồi sao''. Không nghĩ tiêu cực nữa liền bật dậy mà lấy thân mình đập vào cửa xem có tác dụng không nhưng không nhúc nhích.
———————
Cả đám Huyền Du đang ngồi vào bàn học mà đợi xem kịch hay, ai cũng cười đùa vui vẻ xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
- Dạ Hoa: thật sướng quá! Không biết Chu Y Y đang làm gì nhỉ?
- Huyền Du: Nhất định là đang khóc, thật muốn thấy vẻ đẹp của nó mà
- Thảo My: huhu thả tớ ra đi mà . Haha nghe mà thấy ghét
- Dạ Hoa: nè chúng mày, sao Chu Y Y lại thoát ra ngoài mà đi cùng Khải Minh thế kia.
Khi nghe thấy Dạ Hoa nói vậy, tất cả cùng ngoái lại nhìn xem có chắc như thế không. Nhưng sự thật là vậy'' không phải Khải Minh cứu nó đấy chứ''. Rõ ràng làm đến vậy rồi mà số nó vẫn hên. Coi như chưa làm căng hơn thì nó không coi ai ra gì.
Riêng Linh Lan rõ ràng đã ám chỉ Tuấn Khang rồi tại sao người đứng bên cạnh Y Y lại là Khải Minh.
( Lúc đó , cô lừa lừa tách đám ra và gặp Tuấn Khang nói có vẻ hàm ý sâu xa, cậu nhìn vẻ mặt hốt hoảng thì cũng hơi lo lắng cho Linh Lan nhưng không thể hiện ra bên ngoài:
- ''A, Tuấn Khang mình thật trùng hợp khi gặp nhau ở đây mà. Chắc do sợi chỉ dây se
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856839/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.