Phá tan bầu không khí khó chịu mà Tử Ân mang lại, Linh Lan vỗ vào vai của cậu để cậu định thần lại :
-'' Này không sao chứ?''
Tử Ân dãn cơ mặt ra hết sức có thể, dùng nụ cười gượng ép như thể nói '' Tớ không sao cả ''
Nhưng Linh Lan lại không tin lời nói này của Tử Ân, rõ ràng Tuấn Khang và Tử Ân có mối hiềm khích nào đó chưa thể giải quyết được. Sau này có cơ hội nhất định phải hỏi cho rõ mới được.
Bỏ qua hết một bên ,Linh Lan tiến lên phía trước, giục mọi người ổn định lại chỗ rồi chuẩn bị khai triển món ăn, bất giác lên tiếng hỏi Tuấn Khang:
-'' Hai cậu cũng ở đây à?''
Hàn Kỳ tí thì nói ra bí mật của hai đứa may được Tuấn Khang bịt mồm lại:
-'' Chỗ này nổi tiếng thế đương nhiên phải tới rồi''
Lí do thật là gượng gạo, đám Linh Lan là đưa ra các địa điểm rồi bốc thăm trúng thưởng nên mới tới đây thôi mà. Rõ ràng là theo dõi lại còn tỏ vẻ.
-'' Ăn gì đây là ăn gì đây''
Mọi người đập tay xuống bàn vỗ vỗ rồi đồng thanh nhìn về phía Linh Lan hứng thú mà hỏi khiến cho những người xung quanh nhìn bằng con mắt khác. Như thể mấy đứa này chưa từng đến đây hay sao.
Linh Lan đưa từng cuốn thực đơn cho mọi người xem, họ đều hứng khởi khi lần đầu thấy những món lạ đời này nhưng thực ra chỉ lạ với họ thôi chứ còn đám học sinh bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856777/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.