Nhìn gương mặt Hồ Thùy Uyên lại xuất hiện nữa, Lưu Gia Thư lại không hiểu sao bực bội, lạnh lùng nói:
🌸Rốt cuộc cô muốn làm gì?
Hồ Thùy Uyên:
🌸Tôi chỉ muốn mượn ván lướt sóng của chị một chút.
🌸Ván lướt sóng?
Lưu Gia Thư sửng sốt.
🌸Đúng vậy.
Hồ Thùy Uyên cười cười, trong giọng nói còn mang theo ý làm nũng mà chính cô cũng không biết được:
🌸Cho tôi mượn chơi một chút.
Vì ở dưới nước khá lâu, gương mặt thanh niên có chút ửng hồng, ánh mắt lại trong suốt, làm tâm của người khác động vì nó.
Lưu Gia Thư giống như muốn cởi bỏ sự lồi kéo này mà thẳng tay ném qua cho cô, một bộ dáng tránh còn không kịp, giống như đang trốn ôn dịch.
Hồ Thùy Uyên đối với việc này không để ý chút nào, cô vui vẻ rạo rực đặt chân lên trên, cả người chui vào trong sóng biển.
Một thân ảnh trắng nõn xuyên qua sóng biển, vừa tự do, vừa loá mắt.
Lưu Gia Thư thu hồi tầm mắt, Mã Hồng Chi đưa cần câu qua hỏi:
🌸...... Muốn câu cá không?
Lưu Gia Thư:
🌸Được.
Phác Anh Trâm nằm trên võng hơn một tiếng đồng hồ, không cẩn thận ngủ mất. Vì eo đau mà mở mắt ra, lại thấy mấy người du khách từ bờ cát đi tới.
Người chính giữa mặc một cái bộ bikini màu nâu, có bàn tay khá to, kính râm được kéo lên trên trán, cái bụng phồng lên, là loại hình của người không thường hay vận động.
Cái loại dáng này, đặt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-omega-cung-rat-tuyet/2549619/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.