Edit: hanthy915
Máy bay cất cánh bay lên không trung.
Bên trong khoang hạng nhất.
Lý Cạnh nói: “Đây là hành trình tuần này của tiên sinh, còn bệnh viện bên kia…”
Chu Vị cướp lời: “Đội ngũ chuyên gia của bệnh viện đã sẵn sàng, chỉ chờ lệnh của anh thôi.”
Thẩm Vọng nhàn nhạt ừ một tiếng, con ngươi vẫn dán chặt vào điện thoại, đầu ngón tay chậm rãi vuốt ve màn hình.
Chu Vị đánh bạo nhìn thử, trong điện thoại là Cố Sanh Sanh đẹp đến động lòng, sức quyến rũ xuyên thấu cả màn hình.
Chu Vị bèn nói: “Lần này đi công tác không có Khúc Mi theo, hai tên đàn ông chúng tôi sợ không chăm sóc anh được kỹ lưỡng bằng phu nhân. Nếu tiên sinh nhớ phu nhân, không bằng chờ cô ấy kết thúc công việc rồi đón sang đây với anh luôn đi ạ.”
Thẩm Vọng lặng thinh không đáp.
Chu Vị cảm thấy bức xúc thay boss nhà mình. Thẩm Vọng rất yêu thương Cố Sanh Sanh, người làm trợ lý đặc biệt như anh biết rõ ràng nhất. Lần này tiên sinh ra nước ngoài, trước là vì công việc, sau là liên lạc với đội ngũ chữa bệnh có tay nghề cao nhất để kiểm tra đôi chân, nhưng Cố Sanh Sanh lại không theo bầu bạn bên cạnh.
Lý Cạnh nói: “Tiên sinh không muốn phu nhân phải đau lòng.”
Chu Vị tức giận lườm anh một cái, dùng khẩu hình nói: “Đồ nịnh hót.”
Thẩm Vọng bình thản lên tiếng: “Chân tôi có thể không hoàn toàn trị hết được, đừng làm cô ấy không vui.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-voi-lao-dai-tan-tat/3452634/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.