“Chuyện này… là thật ư?”
Cố Sanh Sanh hỏi chị Lý trong vô thức.
Chị Lý tặc lưỡi, đáp lại bằng ngữ điệu vui vẻ: “Còn có thể giả được sao. Tuy nói thế kỷ 21 hiện đại, nhưng cô nói xem có nhà ai lại xảy ra chuyện vô lý như thế không? Ngay tại đêm lễ đính hôn, cô dâu phát hiện ra bạn gái trước của chú rể chính là con gái riêng của cha mình! Bên kia còn cho rằng vừa bám víu vào được một nhà thông gia tốt nên suốt ngày đi rêu rao khắp nơi, giờ thì đẹp mặt chưa, tôi nghe người làm bên đó nói cả nhà trên dưới loạn hết lên rồi!”
“Bên kia” trong lời của chị Lý chính là gia đình Thẩm Đình Sâm. Chị Lý là người làm thân cận của Cố Sanh Sanh, tất nhiên cũng sẽ có chung mối thù chán ghét nhà Thẩm Đình Sâm như cô.
Cố Sanh Sanh nghe đến đây thì giật mình thon thót, Cố Vân Yên là chị em cùng cha khác mẹ với Hoàng Phủ Du Du, đây quả là một tin tức động trời.
Cố Sanh Sanh vẫn muốn nghe ngóng thêm, chợt Màn Thầu nhảy phóc lên cắn váy cô: “Gâu gâu! Gâu gâu!”
Cố Sanh Sanh liền lấy lại hồn trí: “Ấy, đây là váy mới đó, đừng cắn mà!”
Chó Màn Thầu cắn xong thì nhanh chân bỏ chạy, vừa đi vừa quay đầu nhìn Cố Sanh Sanh, mặt mũi như treo mấy chữ “mẹ đuổi theo con đi”, dáng vẻ cực kỳ trông ngóng có người chơi với mình.
Lòng thương xót của Cố Sanh Sanh lại nổi lên. Cô và Thẩm Vọng đi xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-voi-dai-lao-tan-tat/3516624/chuong-142.html