Chị Lý: "..." 
Chị Lý phanh gấp lại, thuốc mỡ trên khay va vào nhau kêu lách cách. Bà đứng quay lưng thưa vào: "Tiên sinh phu nhân, tôi mang cao trị bỏng tới rồi." 
"A, mau đến đây đi." Cố Sanh Sanh ngồi thẳng dậy. 
Nhưng chị Lý vẫn quay lưng về phía cô, thả khay thuốc xuống rồi lật đật rời đi. 
Cố Sanh Sanh cầm lọ thuốc lên nhìn một lúc: "Cái này dùng thế nào? Châm gì vậy?" 
Thẩm Vọng nói: "Phải châm bể nốt phồng trước rồi mới bôi thuốc." 
Cố Sanh Sanh nuốt nước bọt, trợn mắt nhìn cây kim nhọn hoắc: "Cái... cái này có đau không? Cần khử độc trước không?" 
Thẩm Vọng lên tiếng nhắc nhở: "Lấy bông gòn tẩm cồn." 
Cố Sanh Sanh cầm kim, chân tay vụng về dùng bông cồn sát trùng, sau đó cố gom hết dũng khí, cầm tay Thẩm Vọng lên. 
Thẩm Vọng tiếp nhận kim châm, ra lệnh cho cô: "Quay đầu qua kia đi." 
Cố Sanh Sanh: "Nhưng mà..." 
"Nghe lời." 
Lời Thẩm Vọng thật có ma lực, Cố Sanh Sanh quay đầu đi, chớp mắt mới phản ứng lại: "Anh tự làm được không? Đau hả? Hay là gọi điện kêu bác sĩ đến..." 
Thẩm Vọng không có trả lời, chỉ có tiếng lọ thuốc nện trên khay rất nhỏ. Cố Sanh Sanh nhịn không được quay đầu lại thì thấy Thẩm Vọng đang quấn băng gạc quanh mu bàn tay. 
Cố Sanh Sanh vội duỗi tay ra: "Một tay anh quấn thế nào được, để tôi làm cho." 
Thẩm Vọng đưa tay cho cô kiểm tra. Băng gạc được cuốn rất gọn gàng, Cố Sanh Sanh cắt băng, nói: "Một tay cũng có thể băng tốt như vậy, anh thật lợi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-voi-dai-lao-tan-tat/1021631/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.