"Thẩm Vọng, sau này tôi sẽ đối xử tốt với anh." 
Giọng Cố Sanh Sanh âm vang mạnh mẽ, mang theo chút trẻ con buồn cười, nhưng không có cách nào phản bác được. 
Thẩm Vọng rất muốn cười lại không cười nổi. Cố Sanh Sanh vẫn còn ở trước ngực anh đẩy tới đẩy lui khiến bên tai anh hồng lên, đôi tay cứng đờ đứng giữa không trung trong nháy mắt, cuối cùng vẫn đặt trên lưng Cố Sanh Sanh. 
Xe đã dừng lại từ lúc nào, trợ lý và tài xế đều tự giác quay ra ngoài. Trợ lý lén nhìn qua kính chiếu hậu, thấy boss nhà mình đang ôm phu nhân trong lòng, tư thế hai người lẳng lặng dựa sát vào nhau quả là thưởng tâm duyệt mục*. 
*Thưởng tâm duyệt mục: cảnh đẹp làm người vui theo. 
Một ánh mắt sắc bén phóng đến, trợ lý đang nhìn trộm đông cứng tại chỗ. Đối với phu nhân ôn nhu như thế, vậy mà đối với mình vẫn lạnh nhạt như băng, hic. 
Trợ lý tủi thân nhưng trợ lý hỏng dám nói: "Tiên sinh, đến nơi rồi." 
Thẩm Vọng thu hồi tầm mắt, xoa xoa Cố Sanh Sanh trong lồng ngực, thanh âm miễn cưỡng lộ ra chút dịu dàng: "Về nhà rồi ôm, giờ thì nhìn ra cửa sổ đi." 
Cố Sanh Sanh chậm chạp ngẩng đầu lên, hàng mi cong vuốt hơi ẩm ướt: "Đây là chỗ nào vậy?" 
Lúc này Cố Sanh Sanh mới nhận ra xe đang dừng trước cửa khách sạn. 
Thẩm Vọng chủ động nắm tay Cố Sanh Sanh: "Lần trước hứa dắt em ra ngoài ăn cơm trước khi đi quay phim, bây giờ bổ sung." 
Đèn đuốc trong khách sạn sáng rực, siêu xe đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-voi-dai-lao-tan-tat/1021624/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.