Trong một quán ăn, Tùng Dụ Chu gọi mấy ly bia, Tương Trọng Ninh bắt đầu cắn hạt dưa.
Cậu ta vừa cắn hạt dưa, vừa nghe câu chuyện đầy máu chó của gia đình Tạ Tùy, có chút khó tiếp thu nổi, Tùng Dụ Chu tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng vẫn lấy hạt dưa trong tay Tương Trọng Ninh, bắt đầu ngồi ăn ngon lành.
Tạ Tùy vừa nhìn thấy cậu nhóc kia, mới chợt nhận ra, mẹ của cậu – Trình Tiêu không chỉ được gả vào hào môn mà gia đình kia lại còn là Lệ gia của tập đoàn Lệ Thị.
Quả thật là hào môn thế gia chân chính, khó trách bà ta lại kiêng kị sự tồn tại của Tạ Tùy đến như vậy.
Tạ Tùy nhớ lại khi cậu còn nhỏ, thỉnh thoảng Trình Tiêu sẽ cho dì hàng xóm bên cạnh chút tiền, nhờ dì ấy chiếu cố Tạ Tùy nhưng lại không muốn đến nhìn mặt cậu.
Đến khi lên sơ trung, Tạ Tùy mới hiểu rõ bản thân cậu đã trói buộc mẹ mình, cậu kiên quyết từ chối tất cả tiền bạc mà Trình Tiêu đã cho và cũng không muốn ăn nhờ, ở đậu, thà rằng cậu tự mình đi rửa bát ở quán ăn, tự nuôi sống bản thân chứ không bao giờ cầm lấy dù chỉ một đồng của bà ta.
Mấy năm nay, Tạ Tùy đã lăn lộn ở tầng dưới chót của xã hội, việc gì cậu cũng từng làm qua: bảo vệ ở quán Bar, theo người khác đi đánh nhau, sau này lại học đánh quyền anh. Ngay từ đầu, Tạ Tùy luôn luôn bị người khác đánh đến mặt mũi bầm dập nhưng đổi lại cậu rất thông minh, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-trong-long-anh/765172/chuong-57-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.