EDITOR: JIN XUAN
"Nếu chị còn không học được hai chữ cúi đầu, thế thì chị hãy cố chịu đựng cảm giác vắng vẻ cô độc một chút đi."
Tịch Phi Phi nhìn chằm chằm Tịch Bạch, cảm thấy cô như một con người xa lạ.
Tự tôn và kiêu ngạo bắt Tịch Phi Phi phải lựa chọn giữ cao đầu, quay người rời đi, không mở miệng cầu xin cô một chữ.
Tịch Bạch biết Tịch Phi Phi sẽ không dễ dàng thỏa hiệp, nếu chị ta dễ dàng buông tha cho người khác như vậy thì lúc trước khi Tịch Bạch bẻ gãy "cánh" của chị ta, chị ta đã nên buông tay.
Nhưng Tịch Phi Phi không có, trùng sinh trở lại khiến cô là người hiểu rõ tính tình của Tịch Phi Phi hơn ai hết.
Đoạn thời gian đó, Tịch Phi Phi một ngày cũng chưa từng chịu yên tĩnh, cô ta không ngừng tạo áp lực cho cha mẹ, hi vọng bọn họ gọi điện thoại cho bà nội giúp mình hoà giải, cô ta thật sự rất muốn tham gia cuộc họp hằng năm của tổng công ty, hi vọng bà nhìn thấy tình trạng sức khoẻ ốm yếu của cô ta mà khoan hồng, thỏa mãn tâm nguyện của mình.
Đào Gia Chi thương con gái, không chỉ gọi điện thoại cho bà Tịch mà thậm chí còn tự mình đi cầu tình, nhưng ngay cả mặt bà cũng không có nhìn thấy, trợ lý luôn luôn viện cớ bà Tịch bề bộn nhiều việc, không có thời gian gặp người khác.
Trưởng bối vẫn phải giữ mặt mũi cho hậu bối, cho nên sẽ không ngay mặt cự tuyệt, nhưng bà có thể lựa chọn không nghe, không thấy.
Tịch Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-trong-long-anh/765148/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.