Đã sang đông từ lúc nào, từng cơn gió mang theo hơi lạnh khiến Hướng San khẽ xuýt xoa một tiếng, đưa tay vào túi áo, chân cũng rảo bước đi nhanh hơn...
...
- Cho tôi một ly cà phê capuchino đi!
- Dạ được!
Hướng San ngồi trong quán cà phê mà Tư Nhiên đã hẹn, trong lúc đợi người đến, cô lấy điện thoại ra muốn gọi cho Lục Cảnh Quân...
Khi nãy ở công ty, ngay khi nhận được điện thoại của Tư Nhiên, Hướng San vốn định nói chuyện với Lục Cảnh Quân chuyện này, nhưng lại nghe tin anh đã đi họp rồi, vì vậy cô đành tới đây trước rồi sẽ nói với anh sau...
Mà hiện tại anh vẫn chưa có nghe điện thoại, có lẽ là chưa họp xong rồi...
- Em đợi chị đã lâu chưa?
Tư Nhiên đến rồi, chị ấy mặc một chiếc váy màu trà sữa dài, khoác một chiếc áo khoác màu nâu nhạt, mái tóc đen mượt thả ngang lưng...
- Không, em mới đến thôi ạ!
Vừa dứt lời cà phê liền được mang ra...
Tư Nhiên nhẹ nhàng ngồi xuống, mùi hoa hồng lan toả, Hướng San vô thức nhăn mũi...
Có chút nồng!
- Dạ ngài muốn uống gì ạ?
- Không cần, cứ mặc kệ tôi, tôi muốn nói chuyện với cô bé này trước.
Thấy Hướng San chớp mắt nhìn, Tư Nhiên bật cười:
- Thật ra ngoài việc làm mẫu ảnh, chị có vài bất động sản nữa, nơi này cũng là một trong số tài sản đứng tên chị.
Hướng San khẽ gật đầu, đoạn lại đánh giá nơi này thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-an-die/2839362/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.