Lúc này Nhật Nữ đang nằm trên người của Bảo Yết, hai tay hắn giữ chặt cô lại không để cô di chuyển. Bảo Yết cũng đã thử dãy dụa mấy lần nhưng không ăn thua. Chết tiệt! Hắn đang say sao khí lực lại lớn đến như vậy.
-TẠI SAO? TẠI SAO DÙ CÓ LÀM GÌ EM CŨNG KHÔNG TIN ANH!
Đang cố thoát khỏi ma trảo của Nhật Nữ thì nghe hắn hét lên. Trong lòng Bảo Yết bỗng giật mình, cô bỗng cảm thấy bối rối nhưng vẫn làm ra vẻ như không có gì
-Anh đang nói linh tinh cái gì? Anh say rồi. Mau buông em ra!
-Anh không buông! Em mau nói rõ cho anh!
Nhật Nữ cố chấp không thả Bảo Yết ra, không những thế lực đạo hắn giữ tay cô mỗi lúc mạnh hơn. Không ổn! Thế này xem ra không đàm phán được bình thường rồi. Phải thoát ra đã rồi tính tiếp!
Nghĩ xong bảo Yết gồng sức mình để vùng vẫy, cô mải vùng vẫy mà không hề để ý rằng người đàn ông phía trên đang nhìn mình bằng một ánh mắt phẫn nộ, bi thương đến khó tả. Biểu cảm hắn trầm xuống và không thể Bảo Yết không có thêm bất kì động tác nào hắn lập tức cúi xuống.
Bảo Yết đang vùng vẫy liền cảm nhận được sự ấm nóng đang chạm đến môi. Cô trợn tròn mắt nhìn Nhật Nữ đang cưỡng hôn mình, bản thân lại không thể phản kháng. Mùi rượu nồng nàn xộc thẳng vào mũi khiến Bảo Yết bỗng cảm thấy đê mê. Nụ hôn dịu dàng nhưng cũng rất bá đạo, hắn không ngừng cắn mút môi cô. Chưa đủ thỏa mãn Nhật Nữ lại còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519168/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.