Ma Thiên không hề suy nghĩ gì lập tức đồng ý. Bảo Yết cũng có chút ngạc nhiên nhưng cũng mặc kệ cảm giác ấy. Bởi lúc này cô đang rất hưng phấn. Lại được chơi nữa rồi sao cô có thể không vui cho được.
Đương lúc tận hưởng cảm giác sung sướng thì Ma Thiên lại cắt ngang
-Vậy cuối cùng em muốn sử dụng thứ này như thế nào?
Ma Thiên muốn biết rốt cuộc lần này cô định giúp hắn như thế nào. Nhất định không chỉ đơn giản lấy cắp vũ khí như thế này. Bảo Yết nhìn quanh rồi ghé vào tai hắn nói thầm. Hơi thở ấm nóng phả vào tai hắn cùng giọng nói thỏ thẻ ngọt ngào khiến mặt hắn bỗng nóng lên. Tệ hơn phần dưới còn như muốn có phản ứng. Tự áp chế bản thân Ma Thiên cố gắng nghe nốt những gì cô muốn nói.
Sau một lúc, Ma Thiên chỉ nở một nụ cười yêu mị nhìn Bảo Yết cũng đang rất vui vẻ đến tít mắt ở bên cạnh:
-Yêu tinh! Em cũng quá ác độc rồi đó!
-Qúa khen! Hì hì........
----------------------------------------------------------------------------------------------------
"Cốc...cốc......"
-Vào đi!
Kim Long đang ở trong phòng nghỉ ngơi thì có tiếng gõ cửa. Người bước vào là con gái của Giang trưởng lão, Giang Mộng Điệp. Mộng Điệp đem ít đồ ăn cùng thuốc đến cho hắn
-Nhị thuốc chủ! Đại thiếu chủ nói ngài bị thương nên kêu tôi đem ít đồ đến!
-Để đó đi!
Kim Long vốn chẳng quan tâm nhưng thấy người bước vào hắn liền hỏi:
-Đây chẳng phải công việc của gia nhân sao? Là tiểu thư cũng phải làm việc này à?
-Tôi dù sao cũng chỉ là con nuôi. Sao dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519146/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.