PS: Cảnh báo chương này không giảnh cho nhưng ai vẫn còn “chong xáng”, cấm chỉ định.........................thôi! ai đọc cũng được, nhiễm bẩn đừng trách mỗ tui.
Bảo Yết mở mắt nhìn về phía hắn, đôi mắt mờ mờ không có tiêu cự. Tiến lại gần cô, Làm Bình nâng cằm cô lên. Nhìn chằm chằm khuôn mặt khuôn mặt mà hắn điên cuồng. Làn da mịn màng, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt xanh tựa đại dương sâu thẳm đang chỉ chứa sự mê ly, đôi môi anh đào hé mở để lộ đầu lưỡi hồng hồng mời gọi nười khác. Lam Bình một tay ôm chặt eo Bảo Yết, tay còn lại giữ ót gáy cô, hôn lên đôi mỗi quyến rũ ấy. Bảo Yết lúc này không còn một chút ý thức nào, chỉ biết thuận theo những gì hắn sắp xếp.
Môi lưỡi triền miên quấn quít mãi với nhau không buông. Lam Bình tận hưởng, hút hết mật ngọt trong miệng cô. Vị ngọt này thật khiến hắn cảm thấy điên cuồng, mê muội hơn.
Đôi mắt cô ngày càng mờ dần, thuốc tiêm vào trong cơ thể bắt đầu phát huy tác dụng hơn. Bảo Yết cảm thấy phía bên dưới mình vô cùng khó chịu ngứa ngáy, như thiếu một cái gì đó lấp đầy. Khó chịu nhưng cô lại bị Lam Bình ôm chặt không cử động, chỉ có thể cọ hai đùi của mình để giảm bớt cái cảm giác này.
Cuối cùng Lam Bình cũng buông đôi môi cô ra, sợi chỉ bạc ám muội kéo dài vẫn còn dính trên đầu lưỡi nhỏ nhắn của Bảo Yết.
-Hơ..........hơ.........Nóng......quá!!!_Bảo Yết thở dốc nỉ non.
Ôm chặt cô trong tay, Lam Bình có thể nhìn thấy rãnh ngực quyến rũ, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519104/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.