-Haizzzzz........ Bắt đầu vào việc thôi!
Một lần nữa, Bảo Yết lại dán mắt vào cái màn hình máy tính. Hàng loạt đoạn mã nhị phân xuất hiên không ngừng. đổi lại cứ khoảng 15 phút, lâu nhất là nửa tiếng lại có thông báo
“Access's denied”
“Access's denied”
“Access's denied”
...............
-Aizzzz.........Sao mãi vẫn không được nè!!!!!
“Chủ nhân xin hãy bình tĩnh.”
-Ngươi kêu ta làm sao đây! Thử liên tục mấy tháng trời rồi mà cũng không được!
“Nếu nó dễ dàng như vậy thì đã không thu hút được sự chú ý của ngài”
-Ngươi nói đúng! Nhưng thử qua mấy tháng như vậy ta thấy nếu nó dễ hơn một chút cũng không có làm sao đâu.
Nói rồi Bảo Yết đưa mắt nhìn lên một ống trụ lớn nhất ở giữa phòng. Trong đó có một hình nhân trôi nổi giữa khối dung dịch màu xanh trong giống ngọc lục bảo. Trên người hình nhân mặc một bộ đồ bó sát có rất nhiều mạch điện nhỏ chạy khắp cơ thể từ tay cho đến chân. Mấy dây nối từ bộ đồ đó với máy tính.
Căn hầm bí mật này, Bảo Yết đã tìm thấy nó từ năm 10 tuổi khi mới xuyên qua đây. Khi đó cô cần tìm hiểu một chút về biệt thự nhà Nam Cung gia nên đã đi dạo xung quanh. Đến một góc vườn vắng vẻ thì thấy nó.
Tất nhiên lúc vào trong thì Bảo Yết cũng chẳng thấy gì đặc biệt. Chỉ là một nhà kho cũ bỏ hoang có mấy vật dụng làm vườn trong đó. Nhưng đến khi vô tình trượt chân do một vết dầu bôi trơn trên sàn nhà thì mọi chuyện lại khác. Tay Bảo Yết đập vào một thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519100/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.