-Hộc....hộc......
-Chết tiệt ngõ cụt rồi!!
Mải miết chạy, Kim Long vô tình chạy vào một ngõ cụt. Quay đầu lại đã thấy một toán sát thủ bao vậy mình. Trên người đều có vết thương cộng với sức lực dùng để chạy trốn giờ đã hết. Kim Long đổ gục xuống, mắt hắn ngày càng mơ hồ. Không! Không được! Hắn không thể chết ở đây! Đại ca cần hắn, huynh ấy gánh quá nhiều trọng trách rồi. Hắn tuyệt đối phải sống. Kim Long đứng lên cố gắng tìm được đường chạy cho mình. Hắn lao đến tấn công bọn sát thủ để mở đường. Rất nhanh thôi đại ca sẽ đến hắn chỉ cần duy trì đến lúc đó là được. Nhưng một thì không đấu lại được nhiều người nên rất nhanh hắn lại bị bao vây lần nữa.Nằm bất động trên mặt đất, Kim Long nghĩ chẳng lẽ ta lại chết ở đây? Sau đó thì hắn hoàn toàn mất đi ý thức. Trước lúc bất tỉnh bỗng hắn nghe thấy một giọng nói:
-Là tên chán sống nào làm phiền bổn cô nương!
Khó khăn mở mắt ra, Kim Long nhìn thấy trần nhà xa lạ màu xanh navy. Đây là đâu? Không phải là hắn đã chết rồi sao? Rồi bỗng nhớ lại giọng nói trước khi ngất. Chẳng lẽ có người cứu hắn? Đang mải suy nghĩ thì cánh cửa phòng mở ra, một cô gái bước vào phòng. Nhìn thấy cô gái đó Kim Long vô cùng ngạc nhiên. Trên đời còn có một cô gái đẹp đến mức đó sao? Thật giống với thiên sứ vậy! Nhưng khoan, mái tóc bạch kim, hai chiếc tai mèo, nhìn cô trông thấy quen hình như hắn thấy ở đâu rồi nhỉ?
-Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519084/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.