Triệu Thanh Đại ở phương diện lừa dối vô cùng ưu tú, dùng sự ưu tú này trên người một đứa trẻ, có thể so với giết gà dùng dao mổ trâu.
Đứa bé này vốn dĩ đã cảm thấy thân thiết với Triệu Thanh Đại vì nàng nhìn rất giống mẹ, sau khi ăn đồ ăn vặt của tỷ tỷ uống nước của tỷ tỷ khoé miệng liền không hề hạ xuống nữa, mở miệng tỷ tỷ tỷ tỷ không ngừng, quả thực muốn ngọt chết người.
Hệ thống nghe tiếng tỷ tỷ vô cùng quen tai kia, cảm thấy lỗ tai muốn thành kén.
Tuy rằng nó là một cái mặt cười không có lỗ tai.
"Đây chẳng lẽ chính là thiên phú gia tộc sao?"
Vì sao hai chị em này cả mặt cũng chưa từng gặp qua, lại phá lệ ăn ý ở phương diện gọi tỷ tỷ này vậy?
Quá mức, quá quá mức.
"Thật đáng yêu nha." Tỷ tỷ chạm chạm ở trên đỉnh đầu cậu bé, ánh mắt phức tạp, "Mẹ em khi nào tới đón em vậy?"
"Mẹ em......" Cậu bé ngẩng đầu nhìn nhìn chung quanh, sau khi tầm mắt rơi xuống một điểm thì lập tức sáng ngời, "Mẹ em tới, ở chỗ đó, tỷ tỷ chị nhìn xem!"
Triệu Thanh Đại quay đầu lại, đối diện với sắc mặt khó coi của Trương Tâm Lan. Nàng cong khoé môi, cười đến chân thành lại ôn nhu: "Mẹ em thật xinh đẹp a."
"Không giống tỷ tỷ, tỷ tỷ còn không nhớ rõ mẹ nhìn như thế nào đây."
Cậu bé nhảy từ trên ghế xuốn, chạy vào lòng mẹ, hắn ngẩng khuôn mặt phúng phính lên, kiêu ngạo giống như hiến vật quý: "Tỷ tỷ chị xem đi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-tra-xanh-bi-bat-cong-luoc-nu-chu/956034/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.