Lại lần nữa từ A thành đến B thành, tâm tình Thư Sâm Nhuyễn hoá ra cũng không quá trầm trọng. Đem chân tướng nói cho ba mẹ, Thư Sâm Nhuyễn có loại vừa lòng miêu tả nhẹ nhàng.
Thư phụ ngồi ở phía trước lái xe, Thư mẫu và Thư Sâm Nhuyễn ngồi phía sau. Dọc theo đường đi, Thư mẫu cầm chặt tay Thư Sâm Nhuyễn, thường thường quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Có lẽ Thư mẫu không nhận thấy được, nhưng Thư Sâm Nhuyễn cảm giác được bà khẩn trương. Độ ấm bên trong xe thích hợp, nhưng bàn tay Thư mẫu nắm tay cô lại thấm mồ hôi. Thư Sâm Nhuyễn biết, cho dù mẹ luôn luôn là người trấn định, nhưng cũng là một người mẹ bình thường, gặp chuyện liên quan đến con cái đều sẽ thất thố.
Thư Sâm Nhuyễn nghĩ, mở miệng an ủi nói: “Không cần lo lắng, nhanh thôi, nhanh thôi là có thể đoàn tụ.”
“Ừ, cảm ơn Nhuyễn Nhuyễn.” Thư mẫu cười cười với cô, sầu lo nơi đáy mắt cũng không có tiêu tán nhiều.
Nói thật, ấn tượng Thư mẫu với B thành rất phức tạp.
Công việc trên tay bà cũng có một phần liên quan đến B thành, cho nên biết thành phố này có một mặt giàu có và đông đúc. Thư gia có truyền thống làm từ thiện, phần này đa phần là do Thư mẫu phụ trách, cho nên kiến thức bà với B thành bần cùng chưa bao giờ ít.
Dù là người xóm nghèo ăn bữa nay lo bữa mai, hay là người sinh bệnh không có năng lực đi trị liệu, hoặc là học sinh nghèo khó không đủ tiền học phí yêu cầu giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-o-300-nam-sau/26724/chuong-9.html