Thẩm Ngọc Diệu mơ mơ màng màng nhìn thấy ánh đèn lập lòe, có người đứng dưới ánh đèn, nghiêm túc đứng.
Trong không khí tựa hồ tràn ngập mùi thức ăn, nhưng bốn phía yên tĩnh một cách thái quá.
Tình huống gì đây? Mình đang mơ à?
Bởi vì liên tục tăng ca suốt mấy ngày, lúc trở về bị gió lạnh thổi ngã thẳng xuống, bản thân thuộc tầng lớp thấp kém nhất xã hội, Thẩm Ngọc Diệu vừa nghĩ đến căn phòng cho thuê trống rỗng lúc mình sốt cao, một tràng nước mắt chua xót tuôn rơi.
Rốt cuộc khi nào mình mới có thể nghỉ hưu đây!
Nằm mơ cũng không mơ được gì tốt đẹp, thứ quỷ quái gì đây? Chính là mỹ thực nhìn cũng rất ngon, rất tinh xảo nha.
Thẩm Ngọc Diệu nuốt nước miếng, nàng cảm thấy một trận nóng rát trong dạ dày, hình như rất lâu rồi nàng không có ăn cơm, đói đến mức không cầm cự được nữa, ăn trong mơ cũng được coi là ăn ha.
Ngẫm lại cũng không ai giúp nàng gọi đồ ăn mang về, Thẩm Ngọc Diệu lại rơi một tràng nước mắt chua xót, sớm muộn gì nàng cũng sẽ sa thải cái công ty phế vật kia, còn có tên cấp trên phiền phức kia nữa!
"Ngươi đừng tưởng rằng, ngươi là Thái tử là có thể làm bậy!"
Lúc Thẩm Ngọc Diệu vươn tay ra lấy đồ ăn, một tiếng giận dữ truyền đến. Trong nháy mắt kia dường như bức tường chắn vô hình bị phá vỡ, khoảng cách giữa Thẩm Ngọc Diệu và "Thế giới trong mộng" lập tức kéo gần.
Thẩm Ngọc Diệu bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-de-o-the-gioi-luyen-ai-nao/3087143/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.