"Mẫu phi tới nhanh như vậy ạ."
Cùng Khúc Yên Nguyệt mắt to trừng nhỏ một lúc lâu, Thẩm Ngọc Diệu mới gượng gạo phá vỡ bầu không khí xấu hổ, nói một câu không chút giá trị dinh dưỡng nào.
Khúc Yên Nguyệt đánh giá nữ nhi bảo bối từ trên xuống dưới, xác định nữ nhi thật sự không có việc gì mới mở miệng nói: "Nếu không đến, có phải con muốn nằm sấp trên tường Thiên điện cả đêm không hả, nơi này là Tử Vi Cung, không phải Vĩnh Khang Điện, ngoài sáng trong tối không biết có bao nhiêu đôi mắt nhìn chằm chằm nơi này, cũng chỉ có con mới lớn mật như thế."
Bà nói xong, vươn ngón trỏ chỉ lên trán Thẩm Ngọc Diệu, nâng cái đầu nói cũng không dám ngẩng lên của Thẩm Ngọc Diệu lên.
Thẩm Ngọc Diệu ngoài mặt thì ngoan ngoãn gật đầu, nhưng trong lòng lại bĩu môi, chính vì nàng sợ có người nhìn thấy, nên mới cố ý đuổi tất cả người ra ngoài, trong Thiên điện này ngay cả một con chuột cũng không có, ai có thể nhìn thấy được chứ.
Nếu không phải nàng nghe đến mê mẩn, không phát giác có người ngoài cửa, cũng không đến mức bị Khúc Yên Nguyệt bắt được.
Khúc Yên Nguyệt vừa nhìn bộ dáng cúi đầu của Thẩm Ngọc Diệu, liền biết có dạy bao lần cũng không chịu thay đổi, hôm nay ta sai rồi, ngày mai ta vẫn còn dám.
Bà cũng phải bó tay hết cách với nữ nhi này, nữ nhi vừa sinh ra đã bị ôm đi, ngày đêm bà đều nghĩ đến nữ nhi, sao có thể nỡ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-de-o-the-gioi-luyen-ai-nao/3087130/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.