EDITOR: Hthyyhth
Tiêu Duyệt Vân hít sâu một hơi, không kiên nhẫn vung tay thoát khỏi sự ràng buộc ở cổ tay, nói: "Ninh đại ca, chúng ta đi ra ngoài ngồi xuống rồi hẵn nói chuyện đi. Còn hai người..."
Tiêu Duyệt Vân nhìn về phía Phó Lãng, ánh mắt khó chiu nói: "Ngại quá, tôi có chuyện muốn nói với bạn tôi, anh cứ tự nhiên."
Ý là, anh không phải bạn tôi. Phó Nhã Khiêm nháy mắt đã hiểu.
Ngay sau đó, ba người bọn họ nối đuôi nhau rời đi, chỉ còn lại hai an hem Phó gia đối diện với một hồ nước.
Phó Nhã Khiêm: "Anh Lãng, lần sau không thể bốc đồng như vậy nữa, ước chừng lần này ấn tượng của cậu ấy về anh đã bị âm điểm rồi."
Một hồi lâu sau Phó Lãng mới đáp lại: "Nhã Khiêm, giúp anh một chuyện."
**
Hơn mười phút sau, ở quán cà phê bên canh hồ nước nóng, Tiêu Duyệt Vân đã ăn mặc chỉnh tề mà ngồi xuống.
Triển gia âm mưu ngầm không ít, đấu đá nội bộ là chuyện không thể không xảy ra. Tam thiếu gia Triển gia còn trẻ, coi như là không có dã tâm, mọi việc không quan tâm chỉ thích chơi bời, nhưng không biết tương lai sau này cậu ta sẽ ra sao. Lúc cậu kết bạn với cậu ta nhớ kĩ đừng để bị cuốn vào những thị phi của gia đình cậu ta."
Trần Trí Tuyền kiên nhẫn giải thích về tình huống của Triển gia.
Sau khi Tiêu Duyệt Vân nghe xong, hiểu được bọn họ là muốn tốt cho mình, cảm kích nói: "Cháu hiểu rồi, cảm ơn chú Trần."
Sau khi đem chuyện của Triển gia sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhi-xuyen-toi-thoi-hien-dai/514868/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.