Biên tập: Tiểu Vô Lại
Mặc dù Thẩm Trì luôn hành động tùy tâm, nhưng xưa nay không cho rằng mình là người xem trọng tình dục, thái độ về chuyện song tu là có cũng được mà không cũng chẳng sao. Nếu không kiếp trước lúc làm Ma tôn đã không đến mức chẳng có đến một người hầu cận, vậy nên ban đầu đều do Thẩm Vô Hoặc chủ động.
Nhưng lúc hai người kết hợp với nhau, sự run rẩy cùng cảm giác thỏa mãn từ trên linh hồn truyền đến khiến hắn không nhịn được trầm luân ở trong đó.
Thẩm Vô Hoặc khẽ vuốt ve Thẩm Trì hơi đỏ lên, đuôi mắt càng thêm mê hoặc, trong mắt y hừng hực tình yêu: “Tiểu Trì, ta yêu em.”
Thẩm Trì liếc mắt nhìn y: “Mau động.”
Vì do linh hồn đạo lữ trời định có liên hệ đặc biệt, hai người đều cảm nhận được niềm vui sướng của đối phương, lần đầu tiên hợp tịch song tu hết sức sảng khoái say sưa, đến lúc kết thúc, cho dù tu vi của Thẩm Trì vốn cao cũng chẳng muốn nhúc nhích nữa, mặc cho Thẩm Vô Hoặc ôm hắn đi tắm rửa.
Sau đó không cần nghi ngờ, hai người lại một lần nữa cạ súng bốc lửa trong phòng tắm.
Trải qua lần đầu song tu, tu vi hai người đều nâng cao, Thẩm Trì từ Huyền kỳ tầng một đỉnh phong lên thẳng tầng hai đỉnh phong, Thẩm Vô Hoặc cũng từ Nguyên anh sơ kỳ tăng lên Nguyên anh trung kỳ.
Thẩm Trì vẫn ổn, còn Thẩm Vô Hoặc sau khi biết mùi liền nghiện*, ngoại trừ thời gian Thẩm Trì luyện công đã định, hầu như cả ngày Thẩm Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456560/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.