Biên tập: Tiểu Vô Lại
Thẩm Vô Hoặc đi rồi, ánh mắt Thẩm Trì mới dừng lại trên tấm lệnh bài đen như mực, đây là yêu thỉnh lệnh của hội đấu giá Vạn Bảo Lâu.
Một tấm lệnh bài có thể cho phép hai người vào cửa, hôm qua Thẩm Trì đoạt được một tấm từ trong tay tu giả họ Dương Chấp Phù tông, một tấm này đương nhiên do Thẩm Vô Hoặc cầm về sau, nói chính xác hơn, sau khi hắn đồng ý cho Vân Nhiêu đến hội đấu giá, Thẩm Vô Hoặc mới cầm về.
Gương mặt lóe lên vẻ phức tạp, Thẩm Trì cầm mấy tấm lệnh bài cất đi, xoay người đi vào phòng tắm.
Cùng lúc đó, đại điện Ma cung, nhóm ma tu quỳ đầy đất không dám thở mạnh một tiếng, một gã nam tử cao lớn quỳ gối dưới bậc, thân áo xanh đã bị máu tươi nhuộm ướt, từ những vết rách trên y phục có thể thấy được vết thương sâu đến tận xương, máu tươi theo đó nhỏ giọt chảy tí tách xuống đất, y cúi gằm mặt, mặc dù giọng nói suy yếu nhưng vẫn ung dung mà lạnh nhạt: “Thuộc hạ bái kiến tôn thượng, nhiệm vụ của thuộc hạ thất bại, xin tôn thượng trách phạt.”
“Oh? Khụ khụ.” Người trên điện sắc mặt trắng bệch, một thân y phục đỏ như máu càng nổi bật lên khuôn mặt vô cùng gầy ốm quỷ dị, gã ho tê tâm liệt phế vài tiếng, giọng nói sắc bén mà lạnh lẽo, tựa như âm thanh móng tay nhọn cào lên miếng sắt khiến người ta sởn gai ốc: “Thanh Liên, ngươi làm thánh tử Ma cung đã bao lâu?”
Thanh Liên càng cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456547/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.