Biên tập: Tiểu Vô Lại
Trông thấy phản ứng của Vân Nhiêu, thần sắc Cảnh Nguyên đang nghiêm túc đột nhiên xụ mặt xuống, con ngươi xanh biếc dường như cũng tối đi rất nhiều, tuy không nói gì nhưng lại khiến người ta cảm thấy đáng thương.
Lương tâm Vân Nhiêu run rẩy, vội vã đưa tay vỗ lên mặt mình mới khiến bản thân không bị mê hoặc bởi mỹ sắc trước mắt.
Nhìn kỹ cảm giác y rất giống một con cún cỡ bự, vừa khéo đâm trúng manh điểm của nàng, ăn gian quá.
Nghĩ vậy, Vân Nhiêu nhìn sang Thẩm Trì bên cạnh, trong mắt ngập tràn vẻ cầu cứu.
Thẩm Trì có chút hứng thú nhìn hai người đang tương tác với nhau, thấy Vân Nhiêu ngó sang, hắn nở nụ cười với nàng: “Nếu sư điệt thích thì giữ lại đi.”
Vân Nhiêu chớp chớp muốn mù mắt, lặng lẽ ngoảnh đầu lại trông thấy ánh mắt mong chờ của Cảnh Nguyên, nhất thời cảm giác toàn thân sảng khoái! Nàng thay đổi quan điểm, nhiều mỹ nam như vậy, xuyên việt rất đáng giá!
Tốc độ Vân Nhiêu quay đầu rất nhanh nên không trông thấy trong mắt Thẩm Trì lóe lên ý cười nhạo. Tâm tình nàng vẫn rất vui vẻ cho đến khi ký xong linh khế, trong nháy mắt liền trông thấy chân thân của Cảnh Nguyên.
Kim quang đại biểu cho kết thành linh khế tan đi, con ngươi dọc xanh biếc, vảy đen tuyền điểm xuyết hoa văn rực rỡ, một thân rắn vĩ đại dài chừng mười trượng, Vân Nhiêu đơ người ngay tại chỗ.
Đây chẳng phải chính là đại xà đáng ghét đã bắt ép nàng ấp trứng suốt 30 năm hay sao? Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456541/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.