Biên tập: Tiểu Vô Lại
“Một, hai, ba… Ba trăm bốn mươi lăm.”
Lại một lần nữa đếm hết số hoa văn màu trắng trên vỏ trứng, Vân Nhiêu thở dài, khóe mắt liếc qua cự xà đang cuộn thành một đống bên cạnh, lặng lẽ cử động cánh tay và chân có hơi tê cứng, gắng sức chống tay trượt xuống khỏi quả trứng khổng lồ, vô thanh vô tức chạy ra phía ngoài hang rắn.
Mắt thấy đã sắp ra khỏi hang, đại xà kia vẫn không có chút phản ứng nào, trong lòng Vân Nhiêu không khỏi tặng mình một like.
Nàng vất vả lắm mới moi từ trong trí nhớ pháp thuật ẩn nấp quả thật hữu dụng!
Một bước nữa là rời khỏi động rắn rồi!
Từ khi xuyên qua đến nay, Vân Nhiêu chưa bao giờ phấn khởi đến thế.
Nhưng đúng lúc này, Vân Nhiêu bỗng cảm thấy thắt lưng bị cuốn chặt, thân thể lập tức nhẹ bẫng, trong nháy mắt lại rơi xuống quả trứng nàng đã nằm ròng rã ba ngày.
Mở mắt ra vừa vặn trông thấy cái chóp đuôi rụt về cùng đôi con ngươi xanh biếc dựng thẳng.
Vân Nhiêu căng da mặt nở một nụ cười, nơm nớp lo sợ nói: “Báo, báo cáo đại vương, ta chỉ ấp trứng quá mệt mỏi, muốn hoạt động thân thể một chút.”
Cặp mắt kia vẫn nhìn nàng không dời đi.
Vân Nhiêu rợn hết tóc gáy, vội vã điều chỉnh tư thế tiêu chuẩn che chở quả trứng lớn dưới thân: “Ta, ta đã nghỉ khỏe, vậy tiếp tục ấp trứng cho ngài thôi.”
Đôi mắt rắn kiên nhẫn nhìn nàng chằm chằm rất lâu mới tiếp tục lim dim ngủ.
Vân Nhiêu làm tư thế gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456535/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.