Biên tập: Tiểu Vô Lại
Chạng vạng, sắc trời tối dần.
Lăng mộ Thẩm phủ, một đống đất nho nhỏ an phận ở một góc, bùn đất đắp bên trên vẫn còn mới mẻ, nghiễm nhiên là một ngôi mộ mới.
Thẩm Trì cầm con dao trong tay, khắc từng nét chữ lên một khối gỗ bia mộ trống không.
Rất nhanh, một hàng chữ xinh đẹp công phu ngay ngắn xuất hiện trên bia, là thể chữ cổ lúc còn sống Thẩm mẫu thích nhất. Đem bia dựng lên trước mộ phần, Thẩm Trì lui ra sau hai bước, hướng trước mộ quỳ xuống dập đầu ba cái rồi đứng dậy rời đi.
Thẩm Trì đi rồi, nam tử từng ở trong con hẻm kia liền xuất hiện trước phần mộ lẻ loi trơ trọi này, ánh mắt y rơi vào khối bia mộ đơn giản kia.
‘Mộ từ mẫu Trì Nguyên Gia – từ năm 2381, Thẩm Trì lập.’
Ánh mắt y một lần nữa do dự trên hai chữ Thẩm Trì này, nhiều lần vươn tay tựa hồ muốn chạm vào hai chữ đó, nhưng dường như lại sợ quấy rầy cuối cùng thu tay lại.
Hồi lâu, nam tử ở trước mộ quỳ xuống vị trí Thẩm Trì mới quỳ vừa nãy, cũng hướng bia mộ dập đầu ba cái, rồi xoay người đuổi theo hướng Thẩm Trì vừa mới rời đi.
Ban đêm, cửa thành bạo loạn.
Nguyên nhân phát sinh từ việc hộ vệ cổng thành đẩy ngã một ông lão, sau đó không biết ở đâu ra một đám ăn mày bắt đầu ồn ào, rất nhiều dân chúng trong thành nhao nhao ra xem náo nhiệt, tiếp theo đúng là đánh nhau, cục diện trong lúc nhất thời cực kỳ hỗn loạn.
Lực chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456468/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.