Chương nài ta hêm hỉu nên nàm đại, tạ lỗi nha.
Ta đẩy mạnh y ra, vội vã nói: “Ta ăn hơi nhiều nên có chút khó chịu, ta đi ra ngoài tản bộ, ngươi ngủ trước đi.” Tựa như mông bị cháy liền xông ra ngoài.
Cũng không biết chạy bao lâu, thẳng đến khi ta thở không được, mới ngừng lại tại bên một con sông nhỏ. Ta ngồi chồm hổm xuống, vốc nước hất lên mặt, định làm lạnh một chút mặt đang nóng lên, nhưng thoáng nhìn thấy ảnh ngược của thủ hộ tinh giữa sông. Hoàn hảo ma! Chỉ có hai khỏa a! Ta vừa mới đứng dậy chuẩn bị hai tay sáp thắt lưng ngửa mặt lên trời cười to một phen, kỳ quái, thế nào sao lại không thấy nữa? Nhìn kỹ, nguyên lai là có đám mây bay qua. Ta đứng, chuẩn bị chờ mây bay qua để tiếp tục, thế nhưng...
Ta cố sức tỉ mỉ chăm chú trừng mắt nhìn bầu trời, thế nhưng một điểm cũng không thay đổi. Ta lại hung hăng dụi mắt, vẫn không thay đổi! Không thể nào? Lão thiên gia a, Trình Vu Lạc Nghiễn ta có tài đức gì để ngươi ưu ái ta như vậy, cả ái tình cũng cho ta song phân! Tuy rằng ta có điểm động tâm, thế nhưng vẫn là không nên a! Tình yêu ba người mệt chết đi được! Phiền ngươi làm cho khỏa tinh thứ ba mới đi ra mất đi có được hay không? [ Lão thiên gia (Alpha khách mời): Nhi a, ta có thể không hậu đãi ngươi sao? Công phu gây chuyện thị phi của ngươi không ai sánh bằng. Hơn nữa, Nhược Nhược còn ở trong triều thu dọn tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-bat-bac-menh/55112/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.