🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

109.



Đi mấy ngày rồi xuyên qua một rừng trúc lớn, cuối cùng mới thấy ngôi chùa mà tiên sinh nói thấp thoáng phía xa. Đường nhỏ không tiện cưỡi ngựa nên ta đeo bọc hành lý mới mua theo sau Đường Phiếm, trên ruộng mọc rất nhiều cây cù nèo và mã đề nước.



Sườn núi thấp có những tảng đá hình thù kỳ lạ nhô ra, dương xỉ mọc um tùm.



Ta thấy rất nhiều đứa trẻ không có tóc xách thùng nước ra vào cổng chùa, một bên là ao nước, bên trong có mấy khóm lục bình, nhìn xuống còn thấy được cá chép đỏ bơi lượn.



Trên vách tường trắng của chùa treo tranh chữ, chung quanh nhìn cũng bình thường chứ không giống nơi cất giấu bí mật gì to lớn.



Nhưng ta nghĩ chính vì vậy càng không thể xem thường, biết đâu bên trong là ngọa hổ tàng long, ai nấy đều là cao tăng thì sao.



Hơn nữa tiên sinh nói nơi này có linh đan diệu dược, vậy nhất định là có rồi.



Đang nghĩ ngợi thì ta ngẩng đầu thấy một hán tử râu quai nón mặc áo nhà sư từ hành lang bên kia đi tới, bước chân vội vã như đang có việc gì gấp lắm.



Ta đang định nghiêng người tránh đường cho y thì chợt cảm thấy mặt y hơi quen, nhìn kỹ lại mới kinh ngạc nói: "A —— Mẫn thiếu hiệp! Sao ngươi lại ở đây?"



Mẫn Chậm cũng trố mắt, y đưa tay bịt miệng ta rồi nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi la lớn thế làm gì?"



Một lát sau y mới phát hiện phía sau ta còn có Đường Phiếm.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-qua-duong-ta-bi-cong-hai-nham-trung/3605786/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.